Chương 316: Rắc rối không ngừng.
Những chuyện xảy ra trong quân doanh Gray Long không hề biết hắn mặc dù muốn tìm Lý Hồng Ngọc nhưng năng lực của hắn có hạn cho dù có những lúc nàng chỉ cách hắn không tới năm kilomet cũng không thể phát giác ra.
Trở về Kim Lăng cưỡi ngựa trên phố Long cảm giác nơi này phồn vinh hơn so với một tháng trước, dường như c·hiến t·ranh không còn chút ảnh hưởng nào tới tòa thành này.
Khóe mắt của Long lướt qua một lượt xung quanh đường phố đã phát hiện bóng dáng của công nghiệp đang dần xuất hiện.
Dừng lại trước một cửa hàng quần áo, cửa hàng này bề ngoài rất bình thường không có chút trang trí sang trọng nào, khách ra vào cũng rất bình thường không có dấu hiệu của bất kỳ người giàu có hay quý tộc nào xuất hiện tất cả đều là bình dân, thậm chí trên khuôn mặt một số người còn lem luốc, thậm chí một số người còn mặc áo rách may vá lại.
Long cùng người của mình dừng lại trước của hàng khiến những người muốn đi vào dừng chân lại, mặc dù phần lớn người trong thành Kim Lăng không biết mặt Long nhưng bộ quần áo sang quý trên người hắn cùng các hộ vệ xung quanh liền đánh lên người hắn hai chữ quý tộc.
Thời đại này tất cả bình dân đều rất ngại ở gần các quý tộc, các quý tộc đại nhân đôi khi tính tình không tốt liền tìm bọn hắn xả giận bọn hắn cũng không có cách nào đòi công đạo. Nhưng người đi đòi công đạo có lẽ hiện tại mộ đã xanh cỏ.
Chính vì thế rất nhiều người đang muốn đi vào cửa hàng lập tức né đi như né tà khi Long dừng trước cửa hàng, thấy cảnh này Long không khỏi cười khổ. Hắn giống như tới đập phá cửa, phá mối làm ăn của người ta rồi.
Nhìn vào trong cửa hàng Long thấy được trên khuôn mặt của các khách nhân bên trong cũng đều hoang mang không ai có tâm tình mua sắm cả, hiển nhiên những vị khách hàng này cũng lo lắng.
Một phụ nhân giống như là chủ cửa hàng thấy vậy liền vội vã chạy ra hành lễ với Long.
Hắn gật đầu xem như chào hỏi trấn an phụ nhân liền lệnh cho hộ vệ bên cạnh đi mua vài bộ quần áo, phụ nhân thấy vậy dưới sự cho phép của Long cũng chạy vào giúp hộ vệ.
Rất nhanh hộ vệ đã đi ra trên tay còn có không ít quân áo, Long thấy vậy cũng không làm phiền nữa liền hướng về phía chủ cửa hàng chào một tiếng rồi cưỡi ngựa rời đi.
Trở về cung điện hoàng gia Long để những bộ quần áo này lên bàn cầm lên chúng bắt đầu kiểm tra một vòng.
Không giống như quần áo làm thủ công, những bộ quần áo này đường may rất thẳng rất chuẩn hơn nữa đều từ hai kiểu mẫu đi ra chỉ là có thay đổi màu sắc.
“Bao nhiêu một bộ thế này?”
Long hỏi.
“Bẩm bệ hạ mỗi bộ hai mươi tiền đồng.”
Hộ vệ trả lời. Trong lời của hắn còn mang theo cảm khái.
“Hai mươi tiền đồng! Rẻ như vậy?”
Bên cạnh Trần Vũ Quang giật mình nói, ông ta thấy Long trở về liền vội vã chạy tới than vãn với hắn về áp lực khổng lồ của mình nhưng ngay khi ông ta định mở miệng lại bị Long cản lại hắn chuyên tâm quan sát đống quần áo trên bàn.
Ban đầu Trần Vũ Quang không biết tại sao bệ hạ lại chăm chú quan sát những bộ quần áo này như vậy, ông ta những bộ quần áo này không phải loại gì sang quý hơn nữa còn làm từ vải bố, len màu cũng chỉ yếu là xám, nâu và đen chỉ cần nhìn là biết đây là quân áo của bình dân.
Đây là quy tắc xã hội thời nay, chỉ có quý tộc mới được mặc màu sáng còn bình dân chỉ có thể mặc quấn áo tối màu nếu có bất kỳ ai vi phạm sẽ bị xử phạt cực kỳ nghiêm trọng.
Nhưng khi Trần Vũ Quang nghe tới mười tiền đồng một bộ ông ta lại giật mình không thôi.
Cho dù đây chỉ là quần áo của bình dân nhưng theo ông ta biết mỗi bộ quần áo như vậy ít nhất cũng phải trên dưới năm mươi tiền đồng dù sao cũng là thủ công làm ra không có lý do rẻ hơn được.
Nhưng hiện tại những bộ quân áo này vậy mà lại chỉ có hai mươi tiền đồng rẻ hơn gấp năm lần bình thường đây cũng quá khó tin rồi.
“Làm sao? Rất bất ngờ?”
Long liếc nhìn Trần Vũ Quang cười nói, còn hắn lại không hề bất ngờ.
Trần Vũ Quang nhìn Long gật đầu, tò mò nói.
“Bệ hạ là từ những nhà xưởng kia sao?”
Nhà xưởng Trần Vũ Quang nói chính là xưởng dệt may ở phương bắc, Trần Vũ Quang từng quan sát những nhà xưởng này biết bên trong đang làm gì nhưng hắn cũng không ngờ bởi vì những nhà xưởng này giá của quần áo lại xuống thấp như vậy.
“Không sai chính là từ những công xưởng kia, nếu không phải tăng thêm chi phí vận chuyện khả năng liền rẻ hơn.”
Long nói.
Nghe vậy Trần Vũ Quang không khỏi thở dài cảm khái nói
“Điện hạ đây là sức mạnh của công nghiệp ư!”
“Ha ha sức mạnh của công nghiệp, từng này vẫn chưa là gì đâu.”
Long cười nói.
Hắn tiếp tục quan sát số quần áo này rất cận thận.
Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ nhất dưới sự thôi động của Long kỳ thực đã bắt đầu từ lúc hắn chiếm được lãnh địa Lý gia cho tới hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu nảy mầm.
Ngành công nghiệp Long lựa chọn để bắt đầu không phải điều gì khác chính là ngành dệt, cũng giống như cách mạng công nghiệp lần thứ nhất vậy dệt là ngành đầu tiên mở đường cho cách mạng công nghiệp.
Không phải tự nhiên Long lựa chọn dệt là ngành đầu tiên mở đầu cho cuộc cách mạng công nghiệp, cũng không phải tự nhiên cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên bắt đầu từ ngành dệt.
Đơn giản mà nói chính là chi phí đầu tư ít, thu hồi vốn nhanh và nhiều tiền.
Thương nhân thời này thường chú trọng vào khả năng sinh lời trong thời gian ngắn, bọn hắn không nhìn xa được mấy năm vì thế cần khả năng hồi vốn nhanh nhất chỉ có như vậy bọn hắn mới thấy được lợi ích từ máy móc lợi ích từ cách mạng công nghiệp, sau đó bọn hắn mới có động lực đi thúc đẩy cách mạng công nghiệp.
Trong khi đang vui vẻ trò chuyện cùng Trần Vũ Quan thì đột nhiên Cồ Lâm Biên từ bên ngoài tiến vào, hắn rất vội vã hành lễ với Long.
“Bệ hạ có chuyện lớn! tỉnh Đồng Văn có phản loạn.”
Lời của Cồ Lâm Biên khiến tâm tình đang vui vẻ của Long bị quét sạch không còn chút gì, hắn ngẩng đầu lên nhìn Cồ Lâm Biên hỏi.
“Chuyện gì xảy ra?”
Trong đầu hắn nhớ lại bản đồ vương quốc, tỉnh Đồng Văn nằm ở khu vực tây nam vương quốc nơi này thuộc lãnh địa hoàng gia tại sao đột nhiên lại xảy ra phản loạn.
“Sáng ngày hôm qua một đoàn người tiến vào phủ thành chủ của thành Đồng Văn bắt giữ thành chủ còn xử quyết hai tên nam tước.”
Cồ Lâm Biên trả lời.
“Không thể nào quân đoàn ma pháp đâu làm sao lại để bọn hắn thành công?”
Phủ thành chủ đều có siêu phàm giả canh giữ làm sao để một đám bình dân bắt giữ thành chủ g·iết cả nam tước như vậy.
Long đi tới một bên tường, nơi này treo lấy bản đồ vương quốc quan sát một lúc Long ra lệnh.
“Lệnh cho các quý tộc gần khu vực nhanh chóng đàn áp cuộc nổi loạn này. Nói cho bọn hắn chỉ cần trong vòng một tháng bọn hắn có thể đàn áp nổi loạn ta có thể đặc cách tăng tước vị cho bọn hắn.”
Vương quốc hiện tại đã đi vào ổn định cho dù có tăng tước vị thì lãnh địa cũng không được phong thêm vì thế những cái tước vị này nhưng không có nghĩa nó chỉ là mác ngoài. Trong vương quốc phải ở cấp bá tước mới có tư cách tham gia quý tộc nghị hội, nghi hôi này thậm chí có thể bác bỏ quyết sách của đức vua, đương nhiên đó là trước kia, hiện tại nghị hội sẽ không ngu ngốc đưa ra các quyết nghị chống lại đức vua trừ khi Long làm ra hành động ảnh hưởng tới lợi ích hạch tâm của bọn hắn. Cũng chính vì thế có rất nhiều quý tộc liều mạng vì cái tước vị đấy.
Nhìn Cồ Lâm Biên, hắn tiếp tục ra lệnh.
“Ta giao cho ngươi tìm hiểu lý do của chuyện này, không cần công khai, bí mật làm.”
Lý do phản loạn không ảnh hưởng tới việc Long đàn áp nổi loạn, nhưng ít nhất hắn cần biết tại sao lại xảy ra chuyện như vậy. Chỉ có như thế Long mới có thể đề phòng cho những chuyện sau đó