Chương 312: "Cầm chân."
Những lúc hành quân khẩn cấp luôn là thời điểm thử thách lớn nhất đối với một đội quân, áp lực hành quân cực kỳ lớn thậm chí có thể gây mệt mỏi và dồn nén cảm xúc cho các cho binh lính.
Hiện tại quân đoàn hai cũng như vậy, tất cả đều đang hành quân gấp muốn đuổi theo quân Gray trước khi bọn hắn có thể rút về thành Sơn Thạch, mặc dù người của Đoàn Diên cùng Diệp Anh đang nỗ lực làm chậm bước chân của đối phương nhưng bọn hắn chỉ có không tới hai trăm người không dễ dàng như vậy.
Trang bị của các binh lính trong hành quân gấp cũng rất nhẹ, chủ yếu là v·ũ k·hí đơn binh và một ít bánh mỳ có thể để lâu trong ngày. Hỏa lực hạng nặng cũng chỉ có súng cối 60mm dùng để công thành liền đừng mơ tưởng, nhưng nếu là dã chiến liền đủ rồi.
Sau khi thành công đánh hạ Tây Xuyên, làm thịt lực lượng đoạn hậu của Gray Long ngay lập tức đuổi theo chủ lực của Gray đang rút đi.
Sau một hơn hai ngày đi đường cả ngày lẫn đêm cuối cùng Long cũng nhận được tin tức quân Gray chỉ cách hơn nửa ngày đường phía trước.
Nhưng Long không vội đuổi theo đối phương dù sao quân của hắn cũng hành quân liên tục trong hai ngày qua hiện tại đã rất mệt mỏi có đuổi theo cho dù có ưu thế v·ũ k·hí cũng sẽ gặp tổn thất không nhỏ.
Vì thế Long quyết định tiếp tục hành quân thêm hết buổi chiều ngày hôm nay liền nghỉ ngơi. Ngày mai chỉ cần xuất phát sớm liền có thể đuổi kịp đối phương.
Rầm!
Nhưng hắn còn chưa vui vẻ được bao lâu đột nhiên một tiếng đổ vỡ phía trước thu hút sự chú ý của hắn, ngay sau đó Long thấy được bụi đất bị thổi bay lên.
“Tập kích, tập kích. Tất cả vào vị trí.”
Tiếng hét cảnh báo vang lên khắp toàn quân, những binh sĩ phía sau ngay khi nghe được hiệu lệnh lập tức tháo khẩu súng đeo trên vai xuống tản ra hai bên đường.
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp triển khai đội hình thì hai bên đường bay ra vô số ma pháp cùng với cả mũi tên nữa rơi vào giữa đội hình hành quân.
Bom bom bom!
Ah ah!
Trong đội hình hành quân t·iếng n·ổ vang lên liên tục, tiếng rên đau đớn của các binh lính cũng xuất hiện những mũi tên tuy không thể g·iết được người nhưng làm người b·ị t·hương cũng là có thể, đặc biệt đối với các binh lính chỉ mặc trên người áo vải phần hộp đạn cũng chỉ có thể che trước ngực bảo vệ vị trí quan trọng nhất.
Trải qua huấn luyện khi bị tấp kích bất ngờ các binh lính nhanh chóng tìm nơi ẩn nấp, ở ngoài cùng là súng phòng không 20mm được gắn lên xe ngựa cũng ngay lập tức lên đạn nhắm về hai bên đường bắt đầu xạ kích.
Đây chính là giá trị của những khẩu súng này, hỏa lực nặng của bọn hắn có thể ngay lập tức xạ kích đáp trả kẻ địch, trong súng của bọn hắn luôn có đạn, luôn có thể xả đạn vào bất kỳ ai nếu xạ thủ muốn. Không giống như những khẩu hỏa thần chỉ được lắp đạn hộp đạn khi tác chiến, dù sao hộp đạn của hỏa thần cũng rất cồng kềnh không thể để bọn hắn mang vác cả ngày hành quân, cho dù có là siêu phàm giả cũng rất mệt mỏi.
Hỏa lực áp chế rất nhanh quét một vòng xung quanh nhưng sau đó lại liên tục có có ma pháp bắn ra từ xung quanh, những v·ụ n·ổ vang lên vị trí các xe ngựa của súng phòng không dễ dàng bị nhổ.
Mặc dù không thể tiêu diệt hết súng phòng không nhưng như vậy là quá đủ để hỏa lực bị suy yếu. Ngay sau đó một cơn mưa tên bay tới tẩy rửa các binh lính xung quanh.
“Mau t·ấn c·ông, kẻ địch không có nhiều quân.”
Long cẩn thận quan sát hành động của đối phương, phát hiện ra đối phương cũng không có nhiều quân hơn nữa bây giờ còn chưa khởi xướng xung phong rõ ràng bọn hắn không đủ quân để làm việc này.
Nhận được lệnh của Long các binh lính bắt đầu kết hợp theo từng nhóm hướng thẳng về phía hai bên đường.
Vừa đi bọn hắn vừa nổ súng áp chế đối phương.
Phải nói thật v·ũ k·hí nóng đánh v·ũ k·hí lạnh đó chính là hàng duy đả kích, ngươi thậm chí không có cơ hội đánh trả.
Giống như những người lính phục kích hiện tại vậy, ban đầu bọn hắn có thể sử dụng phục kích bất ngờ để chiếm lợi thế nhưng hiện tại bọn hắn chỉ có thể ẩn nấp không để đạn bắn trúng, chỉ cần lộ người ra liền sẽ trở thành tổ ong.
Các siêu phàm giả ỷ mình có thể chống chịu được đạn liền thi thoảng lộ người ra muốn bắn ma pháp đáp trả, nhưng lúc đó bọn hắn lại được chào đón bởi súng phóng lựu. Với loại đạn xuyên giáp 40mm những siêu phàm giả này không có bất kỳ cơ hội chống cự nào.
Nhưng đối phương đương nhiên không chấp nhận bị đè lên đánh như vậy, phía sâu trong rừng lần lượt những thân cây gỗ hay tảng đá bị lắn xuống.
“Rút lui, rút lui.”
Thấy gỗ đá lăn xuống các chỉ huy liền lập tức ra lệnh rút lui, súng có thể g·iết người nhưng để phá những thứ lớn như thế này thì đừng ảo tưởng.
Các binh sĩ cũng biết điều đó vì thế bọn hắn không chút do dự quay lưng lại bỏ chạy, nhưng bọn hắn có chạy thế nào cũng không thể chạy lại những vật lăn này.
Cũng giống như cơ thể con người trước sắt thép hiện tại các binh lính của quân đoàn hai dễ dàng bị đè sập gỗ cùng đã đè sập, thậm chí có không ít còn lăn thẳng vào đội hình của quân đoàn hai khiến gây ra t·hương v·ong không nhỏ.
Tiếng rên rỉ đau đớn lại tiếp tục vang vọng, nhân lúc này kẻ địch liền rút lui. Bọn hắn biết cho dù tiếp tục t·ấn c·ông bọn hắn cũng không gây ra thêm bao nhiêu tổn thất, nhiệm vụ của bọn hắn là làm chậm bước tiến của Nam Tinh không phải liều mạng. Hiện tại bọn hắn đã hoàn thành nhiệm vụ rút lui chờ cơ hội tiếp theo mới là hành vi chính xác nhất.
“Cản chúng lại.”
Long nhìn thấy quân tập kích đang bỏ chạy liền lập tức ra lệnh đuổi theo.
Hắn biết nếu để đội quân này thoát đi bọn hắn sẽ gặp rất nhiều rắc rối sắp tới, với một đội quân đang hành quân gấp bọn hắn không có nhiều thời gian để trinh sát đoạn đường phía trước an toàn hay không vì thế một khi để đội quân này thoát đi đối phương chắc chắn sẽ không ngừng q·uấy r·ối hắn hành quân.
Nhưng chỉ huy của đối phương dường như cũng dự đoán được hành động của Long, ngay sau đó lại một lượt gỗ đá khác lăn xuống ngăn cản đường đi của các binh sĩ đuổi theo.
Tới khi các binh sĩ vượt qua được những thứ này quân của đối phương đã lẩn vào rừng không thấy bóng dáng.
Thấy cảnh này khuôn mặt của Long đen lại.
Hiện tại liền phải xem quân của hai bên ai có thể kéo dài thời gian lâu hơn.
“Dừng lại, hôm này chúng ta dựng trại ở đây.”
Long ra lệnh.
Có không ít binh sĩ b·ị t·hương cần được chăm sóc không thể hành quân lúc này, cũng được dù sao các binh sĩ đã mệt mỏi sau thời gian hành quân dài.
Sau đó Long tiến tới vị trí của tiền quân nơi vụ đổ sập diễn ra.
Nơi này vậy mà có một hố to có lẽ cũng phải tương đương với mười sân quần vợt, bên dưới là những chông đất sắc nhọn hướng lên trời.
Bên dưới hố rất nhiều binh lính ngã xuống, với lượng chông đất dày đặc như vậy gần như không có bất kỳ người nào sống sót cơ thể của bọn hắn đều bị chông đất xuyên thủng.
“Đây là ma pháp?”
Long hỏi.
“Đúng vậy bệ hạ nếu không phải ma pháp trong thời gian ngắn khó mà tạo ra một hố rộng như vậy. Bọn hắn vậy mà chờ quân ta hoàn toàn đứng trên nơi này mới khiến mặt đất sụp đổ.”
Tiền Phong trả lời
“Lấp được không?”
Long tiếp tục hỏi.
“Có thể bệ hạ, nhưng cần chút thời gian.”
“Vây thì làm đi.”
Sau đó các binh sĩ bắt đầu tiến hành dựng trại trong khi quân đoàn ma pháp cũng làm nhiệm vụ lấp hố của mình.
Doanh trại rất nhanh được dựng lên. Sau khi trời tối một tiểu đoàn dẫn đầu rời khỏi doanh trại đi về phía trước, các binh sĩ trong tiểu đoàn này cả chiều hôm nay đều được nghỉ ngơi không tham gia bất kỳ hoạt động nào chính là để bọn hắn sẵn sàng cho công việc sắp tới.
Nhiệm vụ của bọn hắn rất đơn giản tiến hành truy quét toàn bộ khu vực phía trước kịp thời phát hiện bẫy được bố trí.
Long tin rằng có thể tạo ra cái bẫy như ngày hôm này cần không ít thời gian, vì thế nếu đội quân này có nhiệm vụ truy quét những cái bẫy đó, tin tưởng kẻ địch vẫn chưa hoàn thành bố trí bẫy không thể gây ra quá nhiều thiệt hại cho bọn hắn. Nếu chỉ là những bẫy rập sơ sài vậy thì không cần phải sợ.