Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 307: Hiểu lầm




Chương 307: Hiểu lầm

Không còn binh lính ngăn cản những người dân phía trước liền như những người điên chạy về phía phòng tuyến. Thậm chí bởi vì không cần phải chen chúc như đường hai bên bọn hắn chạy rất nhanh.

Chỉ trong chốc lát rất nhiều người đã vượt qua phòng tuyến chạy tới hậu phương, theo đuổi phía sau chính là binh sĩ Gray với khuôn mặt hung thần ác sác và lưỡi đao nhuốm máu.

Đôi mắt bọn hắn đã đỏ lên cán đao cầm chặt trong tay hiển nhiên bọn hắn vẫn chưa g·iết đủ.

Hai bên đường cũng lọt vào t·ấn c·ông, vẫn còn nhiều người chưa vượt qua nơi này nhưng xung quanh vẫn có binh lính phòng thủ ngăn chặn quân Gray khiến nơi này an toàn hơn nhiều.

Những người dân đang mắc kẹt bên hai đường mặc dù sợ hãi nhưng bởi vì có binh lính xung quanh bảo vệ bọn hắn cũng an tâm phần nào không rời khỏi đường tiếp tục đi về phía trước, nhìn đồng bào của mình tại bên ngoài bị quân Gray tàn sát bọn hắn bọn hắn biết được hiện tại mình đang may mắn như thế nào.

Bom bom bom!

Đột nhiên hậu phương truyền đến t·iếng n·ổ không chỉ một mà rất nhiều.

Bom bom bom!

Lại tiếp tục có t·iếng n·ổ, rất nhiều người nhìn về phía đó nhưng lại bị không ít lều trại cùng đồ vật ngăn cản không nhìn rõ chuyện gì xảy ra. Tiếng nổ liên tục truyền ra từ hậu phương nhưng rất nhiều người vẫn chạy về phía đó, bọn hắn không nhìn thấy chuyện phía trước không biết chuyện gì xảy ra lại bị người phía sau cầm đao đuổi theo bọn hắn không thể không chạy.

Nhưng sau đó t·iếng n·ổ liên tục phát sinh khiến đám người đều khẩn trương.

Nhiều người đã vượt qua đường vòng qua hậu phương thấy được cảnh phía trước nhưng cảnh tưởng bọn hắn chứng kiến khiến những người này sợ hãi khủng hoảng né tránh ánh mắt.

Chỉ thấy những người dân kia đang điên cuồng xông mảnh đất trống ở hâu phương nhưng mỗi người tiến lên dưới chân bọn hắn thi thoảng lại bay lên một trụ sắt.



Trụ sắt này bay lên ngang hông người rồi nổ tung ra, sau đó toàn bộ người xung quanh đều thi nhau ngã xuống, máu từ trong người bọn hắn chảy ra như thác không thể đọng lại.

Nhìn rõ kỳ thực vẫn có người còn sống, chân tay bọn hắn vẫn động đậy chỉ là không thể di chuyển mà thôi.

Đến được nơi này bình dân đã không còn bao nhiêu người phần lớn người đều ngã xuống giữa khu đất trống.

Chạy ở phía sau quân Gray cũng hướng về phía này tới phần lớn người của bọn hắn đều vượt qua những cái xác của bình dân, phía trước không còn người để g·iết bọn hắn nhắm mục tiêu vào những người đã vượt qua được khu đất trống và hai bên đường.

Nhiều kẻ nhấc chân chạy về phía trước, nhiều kẻ lại lựa chọn chuyển hướng về hai bên đường nơi binh dân đang rút lui.

Nhưng bọn hắn còn chưa kịp tới gần, dưới chân bọn hắn những v·ụ n·ổ nổi lên sau đó là người bị thổi bay cùng với đôi chân dưới người.

Mìn được chế tạo ra không phải để g·iết người mà là lấy đi đôi chân của người, mất đi chân binh sĩ càng phế hơn người thường hơn nữa làm như vậy càng gây áp lực lớn hơn cho hậu cần của đối phương. Để chăm sóc một người lính b·ị t·hương, đặc biệt là những người không có khả năng đi lại cần tiêu hao rất nhiều nguồn lực, như vậy đối phương sẽ phải phân ra không ít năng lực hậu cần cho việc này.

Long không biết ở thời đại này có chơi trò chịu tội thay như hắn vừa làm với Trịnh Phàm hay không, để những thương binh này c·hết đi sau đó tìm một tên quân ý chịu tội thay nói hắn t·ham ô· thuốc men khiến binh lính chậm cứu chữa đưa ra chém đầu là mọi chuyện kết thúc. Nưng hắn cũng không cần quan tâm việc đó. Nếu đối phương làm thế tản một số lời đồn vào quân là được, chắc chắn sẽ có tác dụng không nhỏ.

Các binh lính Gray dường như không để ý tới đồng đội của mình bị nổ bay bọn hắn tiếp tục hướng tới hai bên đường.

Tu tu!

Đột nhiên tiếng kèn rút lui vang lên khiến bước chân của binh lính dừng lại, mặc dù bọn hắn đều muốn g·iết chóc nhưng huấn luyện trong thời gian dài đã cho bọn hắn có bản năng phản ứng với tiếng kèn rút quân.



Đứng ở bên ngoài Cơ Lâm Hào quan sát toàn bộ tình huống phía trước nhưng sau khi quân tiến vào phòng tuyến tầm nhìn bị che mất khiến hắn không thể nhìn thấy chuyện phía sau.

Toàn bộ phòng tuyến đã bị bỏ trống ngoại trừ xác người ra liền không có gì khác, việc này khiến Cơ Lâm Hào vô cùng lo lắng, kẻ địch không hề chống cự mà trực tiếp rút lui đây là một hành vi cực kỳ bất thường khiến Cơ Lâm Hào lo lắng.

Vì thế mặc dù nên chờ báo cáo của chỉ huy chiến trường nhưng hắn vẫn quyết định thổi kèn lui quân, hắn sợ nếu quyết định quá muộn sẽ phải chịu tổn thất không thể vãn hồi.

Cuối cùng sau lượt kèn thứ hai Cơ Lâm Hào cũng thấy bóng dáng q·uân đ·ội của mình, trái tim đang treo lên cao cuối cùng cũng thở dài một hơi.

Toàn quân đang rút lui nhưng Cơ Lâm Hào lại không thấy bất kỳ bóng dáng nào của quân địch đuổi theo, việc này khiến hắn nhíu mày.

Sau khi chỉ huy chiến trường tiến tới bên cạnh Cơ Lâm Hào hỏi.

“Chuyện gì xảy ra bên trong?”

Thấy Cơ Lâm Hào vị chỉ huy này khuôn mặt liên tục co giật nhìn hắn với ánh mắt rất kỳ lạ khiến Cơ Lâm Hào có dự cảm không tốt.

“Tướng quân chúng ta suýt nữa đã xông phá phòng thủ của đối phương!”

Chỉ huy lên tiếng.

Hắn không biết mìn tồn tại, hắn chỉ biết phía trước chính là một con đường rộng lớn không có quân phòng thủ, cũng không chướng ngại vật cùng một đội quân đang bị dân thường kéo lấy chỉ cần xông qua chiến thắng sẽ thuộc về bọn hắn.

Còn về những cái xác nằm la liệt phía trước chỉ huy không cho rằng có nguy hiểm gì, ngay cả những v·ụ n·ổ liên tục đường hai bên cũng vậy mặc dù rất mạnh nhưng đứng trước cả chục nghìn người xung kích có thể có bao nhiêu.

Cơ Lâm Hào nghe vậy cơ mặt cũng có giật lên, hắn đưa mắt quan sát toàn quân phía trước, mặc dù không xác định rõ ràng t·hương v·ong nhưng nhìn qua cũng không mất bao nhiêu. Xem ra hắn đã bỏ qua cơ hội.



Hóa ra quân địch không đuổi theo chính vì điều đó.

Cơ Lâm Hào không biết rằng hắn vừa cứu mình khỏi một trận đại bại, nếu quân của hắn tiếp tục tiến lên với tốc độ đó sợ rằng không có bao nhiêu người có thể trở về.

Bãi mìn được bố trí tại hậu phương đều là mìn nhảy, Long tính tới với cách c·hiến t·ranh kiểu này mìn nhảy là lựa chọn phù hợp nhất các loại mìn thông thường chỉ có thể gây sát thương cho người dẫm lên còn mìn nhảy với độ cao và độ tản của mảnh văng toàn bộ khu vực xung quanh đều bị quét một vòng. Mặc dù có thể không g·iết người nhưng binh lính trên chiến trường một khi b·ị t·hương thì còn không bằng cũng mặc người làm thịt.

Chính vì thế những người dân đi vào bãi mìn mặc dù có không ít n·gười c·hết những cũng còn rất nhiều người còn sống, hầu hết đều b·ị t·hương nặng. Còn về mìn được bố trí phòng thủ đường hai bên là bởi vì để đảm bảo an toàn nên mới sử dụng loại mìn thông thường, việc phòng thủ chủ yếu vẫn dựa vào quân lính.

“Rút quân đi!”

Cơ Lâm Hào thở dài ra lệnh.

“Tướng quân cứ rút như vậy.”

Nhưng những người bên cạnh dường như không cam tâm hỏi lại Cơ Lâm Hào.

Cơ Lầm Hào quét mắt bọn hắn một lượt nói.

“Thời gian dài như vậy quân Nam Tinh liền không nhân cơ hội bố trì phòng thủ lại sao, không có dân thường các ngươi lấy cái gì ra che chắn v·ũ k·hí của bọn hắn, muốn dùng mạng binh lính đi lấp sao?”

Các tướng lĩnh khác nghe vậy đều cúi đầu. Bọn hắn đều được chứng kiến sức mạnh v·ũ k·hí của quân Nam Tinh, quả thật nếu không có bình dân chắn phía trước cũng chỉ có cách dùng mạng lính của mình đi lấp.

Mặc dù nói một tướng công thành vạn cốt khô nhưng có vị tướng nào lại muốn đem quân của mình đi nướng cơ chứ, mà cho dù nướng cũng không chắc có thể chiến thắng.

Cuối cùng kèn rút quân được thổi lên. Cơ Lâm Hào nhìn đống đất đá được đắp vội phía trước trong lòng không cam tâm, nhưng hắn đủ tỉnh táo để biết lần này mình đã thất bại nếu còn lòng tham không đáy liền thật sự sẽ thất bại.