Chương 305:
Lao thẳng vào kẻ địch phía trước, đây là lựa chọn của vị chỉ huy Gray này.
Dưới sự hỗ trợ của hắn tốc độ của tọa kỵ dưới thân tăng nhanh, phía đối diện hiệp sĩ của Nam Tinh cũng dùng ma pháp tăng tốc cho tọa kỵ dưới thân mình.
Dưới tốc độ cực nhanh hai người lao vào nhau không chút do dự, Lâm Phàm tại bên cạnh cũng tăng tốc cho tọa kỵ của mình sẵn sàng lao vào khi đối phương bị đồng đội của hắn dây dưa.
Không giống không chiến quần vòng hai bên mặc dù chiến đấu với nhau nhưng vẫn có thể phân ra một phần sự chú ý cho kẻ thù khác, nhưng một khi lao vào cắn xé ngươi chỉ có thể tập trung vào kẻ địch trước mắt nếu không muốn bị một ngụm cắn đứt. Đây là do khoảng cách hai bên quá gần mọi hành động sai lầm đều phải trả giá ngay lập tức.
Lâm Phàm mặc dù nghi ngờ tại sao đối phương lại lựa chọn lao vào mà không phải tiến hành dây dưa bên ngoài nhưng hắn vẫn không nao núng sẵn sàng cho một cú cắn từ sau lưng.
Hai bên đã đối mặt với nhau nhưng đột nhiên lúc này chỉ huy của Gray làm ra một động tác khiến ngay cả Lâm Phàm cũng khó có thể tưởng tưởng.
Chỉ thấy móng vuốt của con rồng co lại ép sát người chứ không phải dơ ra nhằm chạm tới bụng kẻ địch trước như những trận cắn xé thông thường. Chính vì thế móng vuốt của rồng phía Nam Tinh dễ dàng cào vào phần bụng trước đối phương, máu tươi bắt đầu từ bên trong chảy ra.
Nhưng tốc độ v·a c·hạm vẫn không giảm, cho tới khi bụng của hai con rồng sắp chạm vào nhau hai móng vuốt này mới đẩy ra chạm vào bùng của đối phương. Nhưng không phải để cào xới mà giống như dùng chính đối phương làm điểm tựa dồn sức vào hai chân bật ngửa ra phía sau giống như cách một vận động viên bơi lộ đạp chân vào thành bể để mượn lực tiếp tục cho cuộc đua vậy.
Với cú mượn lực này con rồng thành công lật người ra sau nhắm mục tiêu về phía Lâm Phàm đang lao đến. Hiệp sĩ Nam Tinh ở phía trước bị dùng lực đẩy ra khiến hắn cùng tọa kỵ của mình mất thăng bằng rơi xuống, hắn hiện tại đang phải nỗ lực kiểm soát lại tọa kỵ của mình không có tinh lực chú ý tới Lâm Phàm.
Lâm Phàm cũng bị bất ngờ bởi động tác này, dưới sự hỗ trợ của động tác kẻ địch đã tại vị trí cao hơn hắn né được cú táp từ phía sau. Không những vậy Lâm Phàm còn nhìn thấy ánh lửa từ trong miệng rồng của đối phương.
Không chút do dự Lâm Phàm ra lệnh cho tọa kỵ của mình lật người dùng chính thân thể che chở cho hắn, nhưng tọa kỵ vẫn còn chưa hoàn toàn hành động một ngụm long tức thổi tới hơi nóng đập vào mặt Lâm Phàm.
Long tức bao trùm phần lưng của rồng, lớp vảy của rồng rất tốt long tức không thể thiêu đốt qua lớp vảy này cùng lắm chỉ tạo ra vài lớp cháy xém. Nhưng nếu một siêu phàm giả bình thường phải hứng chịu toàn bộ sức mạnh của long tức như vậy liền đừng mong sống sót.
May mắn Lâm Phàm không phải hứng chịu toàn bộ sức mạnh của long tức hắn đã kịp nấp dưới bụng tọa kỵ của mình, ma pháp phòng thủ trên người hắn suýt nữa đã bị vô hiệu háo.
Bởi vì bay ngửa nên độ cao của Lâm Phàm nhanh chóng hạ xuống khiến hắn vội vã phải lật người tọa kỵ mình lại nhanh chóng kéo dãn khoảng cách với đối phương.
Nói thật cảm giác bay ngược không tốt chút nào hắn suýt nữa đã rơi xuống, nếu không phải hắn nhanh tay bám lấy yên có lẽ hiện tại hắn đã thành một đống bầy nhầy.
Một kích không thành công hiệp sĩ chỉ huy không tiếp tục đuổi theo đây là cơ hội duy nhất của hắn để tiêu diệt Lâm Phàm một khi thất bại liền không có cơ hội nữa, hiện tại mục tiêu của hắn là dây dưa với hai người kéo dài thời gian cho đồng đội của mình.
Bên dưới các thành viên trong quân đoàn ma pháp của Long vẫn đang dùng hỏa thần kết hợp cùng với súng cối tạo thành tường hỏa lực phong tỏa bước tiến của đối phương.
“Hú hú!”
Nhìn sáu nòng súng quay vòng trước mặt, nghe t·iếng n·ổ liên tiếp như tiếng muỗi đập cánh nhìn những vỏ đạn như không cần tiền rơi ra trước mặt siêu phàm giả học đồ không nhịn được hú lên những tiếng quái dị.
Cái thứ c·hết tiệt này đúng là quá sảng khoái, làm sao thứ v·ũ k·hí này bây giờ mới xuất hiện thật quá phí phạm.
Người lính cầm hỏa thần không khỏi suy nghĩ viển vông.
Cạch!
Đột nhiên âm thanh kim hỏa gõ vào miếng sắt khiến siêu phàm giả mới để ý mình đã hết đạn.
“Chậc! Thay đạn.”
Hắn hét lớn ra lệnh cho đội hỗ trợ phía sau trong lòng lại nguyền rủa tại sao thứ này không có nhiều đạn hơn.
Đội hỗ trợ phía sau nhanh chóng tiến lên tháo thùng đạn sau lưng hắn xuống, lần này bọn họ còn có thêm ba người nữa nhưng ba người này không hỗ trợ thay đạn mà mang lấy một thùng nước đi tới trước mặt người lính.
Thùng nước này hình trụ lớn hơn nòng súng một vòng, ba người đẩy thùng nước vào ôm lấy nòng súng, bởi vì nằm ngang hơn nữa còn bị nòng súng chiếm diện tích khiến nước bên trong bị chảy ra mang theo cả hơi nước do nòng súng đã nóng đỏ.
Bao lấy toàn bộ nòng súng khiến thùng nước cũng bịt kín siêu phàm giả bắt đầu kích hoạt ma pháp trên thùng nước đây là một loại ma pháp làm lạnh cấp tốc giúp cho nòng súng có thể nhanh chóng hạ nhiệt độ xuống.
Mặc dù có ma pháp làm mát liên tục duy trì trong suốt thời gian nổ súng nhưng nó cũng chỉ đủ để nòng súng có thể hoạt động trước khi bắn hết đạn, nhiệt độ trên nòng sau đó vẫn cực cao vì thế ma pháp này được tạo ra để giúp nòng súng có thể duy trì thời gian chiến đấu cao hơn.
Trong những trận chiến cường độ cao yêu cầu hỏa lực duy trì liên tục như thế này đây là một lựa chọn tối ưu, và đặc biệt không cần phải thay nòng súng hay mang theo súng dự phòng, nhưng hậu quả là nòng súng sẽ phải thay thế sau mỗi lần chiến đấu nếu không muốn lần chiến đấu sau nổ nòng.
Vậy đấy không có gì là hoàn hảo cả.
Rất nhanh ma pháp đã hoàn thành cùng với đó là việc thay đạn cũng kết thúc, thùng nước bị rút ra có thể thấy được hơi nước vẫn đang bốc lên phía trên nòng súng.
Trong thời gian thay đạn này một hiệp sĩ dự phòng khác cũng đang xả đạn, bọn hắn luôn duy trì hai người xả đạn liên tục về phía quân địch. Đây cũng là lý do tại sao bọn hắn có tới ba người.
“Hiệp sĩ rồng đang đến chuẩn bị ngăn chặn.”
Mệnh lệnh từ đội trưởng đưa ra khiến siêu phàm giả phải hướng nòng súng của mình lên trời.
Cũng không phải vấn đề quá lớn, lần này thay vì bắn người hắn sẽ bắn rồng nghe cũng rất kích thích.
Nhìn hai con rồng đang dần tiếp cận trước mắt người này không kiềm chế được hưng phấn, hai người còn lại cũng dừng công kích bộ binh địch hiệp sĩ rồng là một mối đe dọa lớn bọn hắn cần tập trung vào mối nguy trước mắt.
Đã không còn phong tỏa các binh sĩ Gray vẫn như cũ hướng về phía trước đuổi theo.
Bọn hắn không sợ sao?
Không bọn hắn sợ, ngoại trừ quân đoàn ma pháp rất nhiều người lính phàm nhân đã bắt đầu dao động nhưng sau lưng bọn hắn đội đốc chiến binh với thanh đao trên tay liên tục đẩy bọn hắn về phía trước.
So sánh với nỗi sợ không biết tới từ đâu các binh lính quen với sự sợ hãi từ các đốc chiến binh hơn, dù sao sự sợ hãi này đã ăn sâu vào tâm trí bọn hắn từ rất lâu.
Ba nòng súng hỏa thần hướng lên bầu trời nơi lũ rồng lao tới, thậm chí những người làm nhiệm vụ bảo vệ xung quanh cũng hướng nòng QL-2 của mình lên bầu trời sẵn sàng đón tiếp.
Giống như cách các hiệp sĩ rồng t·ấn c·ông mặt đất, miệng của chúng mở lớn ánh lửa từ bên trong xuất hiện.
Cơn mưa ánh sáng hướng về phía hai con rồng bay tới ngay sau đó là một mảnh địa ngục lửa cũng nhấn chìm vị trí của tiểu đội.
Rầm!
không ai biết hai hiệp sĩ rồng có thành công tiêu diệt kẻ địch hay không nhưng một hiệp sĩ rồng đã vĩnh viễn không thể bay lên được nữa.
Cơ thể của nó theo quan tính rơi xuống cày xới mặt đất, khói bụi bay lên che đi tầm nhìn của người bên ngoài.