Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 223: Đầu hàng.




Chương 223: Đầu hàng.

Phía đông thành Vĩnh Xuân 3km có một doanh trại nhỏ ngay bên cạnh một doanh trại khác vừa được dựng lên, đây chính là nơi đóng quân của quân đoàn một chỉ hơn một ngày quân đoàn một đã xuất hiện dưới chân thành Vĩnh Xuân.

Có điều quân đoàn một lại không có ý định t·ấn c·ông thành Vĩnh Xuân, ngược lại không ít binh lính đang làm nhiệm vụ tiếp thu tù binh.

Không sai doanh trại nhỏ ngay bên cạnh đã biến thành trại tù binh, còn tù binh ở đâu ra đương nhiên chính là quân của công tước.

Công tước và nhị hoàng tử đã quyết định đầu hàng, để thể thiện ý toàn bộ q·uân đ·ội còn lại đều phải ra đầu hàng hiện tại quân đoàn một chính đang tiến hành tiếp thu lính đầu hàng của công tước, tất cả đều được tập trung vào doanh trại tiến hành kiểm soát dù sao quân số của đối phương cũng lên tới mười lăn nghìn không giống như đang chiến đấu có thể trực tiếp g·iết đối phương đây là tiến hành giam giữ kiểm soát sẽ tốn công sức hơn rất nhiều.

Đứng trên mỏm đất nhỏ gần đó Long phóng tầm mắt ra xa ngắm nhìn khung cảnh trước mắt, hắn thở dài một hơi nói.

“Thật không ngờ lần tiếp theo gặp mặt của chúng ta lại như thế này.”

“Ta cũng không ngờ như vây.”

Nhị hoàng tử đứng bên cạnh không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào lên tiếng.

Ai mà ngờ được cuối cùng hắn lại trở thành tù nhân của cậu em trai này, vốn dĩ nghĩ rằng với sức mạnh của mình liền có thể đánh bại Long ai mà ngờ được người bại trận lại là hắn.



Việc đầu hàng này kỳ thực không phải ý của nhị hoàng tử, thậm chí hắn muốn phản đối nhưng cuối cùng quyết định vẫn thuộc về công tước, dù sao lãnh địa này cũng thuộc về công tước không phải của nhị hoàng tử quyết định cuối cùng vẫn thuộc về ông ta.

Dưới thuyết phục của đám quan viên công tước vậy mà quyết định đầu hàng, đương nhiên đổi lại điều kiện chính là đảm bảo an toàn cho tất cả đầu não của lãnh địa. Công tước vốn dĩ muốn giữ lại lãnh địa nhà mình, chỉ cam kết nghe lệnh của Long nhưng cuối cùng vẫn bỏ đi ý nghĩ này dù sao đây là thời kỳ c·hiến t·ranh, không phải thời kỳ hòa bình tính mạng quý tộc được bảo hộ, cho dù thua trận cũng bồi thường ít tiền nhiều lắm thì cắt đất là được. Thời kỳ c·hiến t·ranh hỗn loạn như thế này quy tắc chính là thứ không dùng được, người ta muốn liền có thể trực tiếp làm thịt ngươi.

Đương nhiên Long cũng không dễ dàng tin tưởng như vậy, hắn không dẫn quân vào thành mà yêu cầu quân trong thành cùng quân đoàn ma pháp ra đầu hàng, sau đó mới cử một tiểu đoàn vào tiếp quản thành Vĩnh Xuân, nhị hoàng tử cùng công tước và cả đám đầu não của lãnh địa đương nhiên sẽ phải ra đầu hàng, nhưng vì yêu cầu giữ chút thể diện cuối cùng công tước cùng nhị hoàng tử hai người liền không xuất hiện trong nghi thức đầu hàng.

Để đảm bảo an toàn, toàn bộ đầu não của lãnh địa sẽ bị giam giữ tại thành Vĩnh Đông, ít nhất cho tới khi Long cho rằng bọn hắn không còn là mối đe dọa.

“Ngươi có thể yên tâm ta cam đoan ngươi sẽ an toàn.”

Việc Long tiếp nhận đầu hàng kỳ thực cũng là một tín hiệu phát ra cho những quý tộc khác, nếu không sau này sợ rằng sẽ có không ít kẻ liều c·hết tới cùng sẽ càng khiến hắn tổn thất nhiều hơn. Hơn nữa Long cũng muốn tiết kiệm số vật tư ít ỏi của mình, không đánh nhau như vậy liền càng tốt.

….

Bởi vì công tước đầu hàng nên việc tiếp thu lãnh địa cũng rất nhanh hoàn thành, chỉ mất không tới năm ngày toàn bộ lãnh địa đã vận hành trở lại bình thường, bất quá để đảm bảo mọi thứ nằm trong tầm kiểm soát Long vẫn thay toàn bộ hệ thống đầu não bằng người của mình.

Đặc biệt Long còn thu được niềm vui ngoài ý muốn chính là Phùng Cương, là người tuyên thệ trung thành với hoàng gia Phùng Cương phục vụ ai cũng như vậy ngoại trừ việc hỗ trợ đối phó đại hoàng tử ra Phùng Cương chưa từng can thiệt vào cuộc chiến giữa hắn và nhị hoàng tử, tất cả những gì Phùng Cương làm chính giá·m s·át động tĩnh của đại hoàng tử và các quốc gia láng giềng.



Đương nhiên sau đó Long cũng thu được các tin tức cần thiết về các động tĩnh của đại hoàng tử từ tay Phùng Cương, biết được tin tức này lòng Long cũng trầm xuống.

Mặc dù hắn đã chiến thắng nhưng nếu không làm gì đại hoàng tử chưa chắc sẽ bỏ qua cơ hội này. Phải biết tổn thất của hắn cũng không nhỏ, không phải tổn thất quân số tổn thất lớn nhất là vật tư tích lũy đã giảm xuống con số nguy hiểm, nếu bây giờ đại hoàng tử xua quân t·ấn c·ông Long sợ rằng không còn đủ đạn để bắn.

Đây cũng không phải Trái Đất thiếu đạn liền có thể đi mua, Long cho dù muốn mua cũng không tìm được người bán, cuối cùng cũng chỉ có thể từ nhà mình sản xuất.

Sản xuất đương nhiên tốn thời gian, cho dù chiếm được lãnh địa công tước cũng cần thời gian tiêu hóa cơ cấu lại các nguồn lực rồi còn xây dựng nhà máy tổng hợp lại không mất ít nhất một tháng liền đừng mong đưa vào sản xuất.

Trong thời gian đó Long cũng chỉ có thể trông chờ vào năng lực sản xuất hiện tại của quân xưởng, cho dù muốn mở rộng quy mô sản xuất cũng không được.

Rõ ràng trong vòng một tháng nếu đại hoàng tử quyết tâm hung ác lên khả năng chiến thắng của Long cũng sẽ rất giảm xuống rất lớn, cho dù thừa ra nửa tháng con số này cũng không khác là bao chỉ có điều tổn thất của đại hoàng tử sẽ càng lớn hơn..

Xem ra Long cần áp dụng thủ đoạn phi thường ít nhất phải kéo dài thời gian tới giữa mùa xuân.

Dùng mạng lưới của Phùng Cương, Long cũng biết được thái độ của các quý tộc phương bắc khác nói chung tất cả đều lựa chọn án binh bất động khả năng cao đang chờ thái độ phát ra từ Long dù sao các quý tộc sau cuộc chiến này cũng biến thành chim sợ cành cong trước sức mạnh của Long bọn hắn không dám tỏ thái độ sợ khiến hắn nổi giận lại lấy bọn họ làm gà. Trò g·iết gà dọa khỉ trong suốt lịch sử của loài người diễn ra liên miên, các quý tộc đương nhiên biết đây là thời điểm bọn hắn dễ bị biến thành gà nhất nên hầu hết đều rất an phận.

Thậm chí các yêu cầu Long đưa ra bọn hắn cũng không cò kẻ mặc cả cái gì trực tiếp đáp ứng yêu cầu. Kỳ thực yêu cầu của Long cũng không phải cái gì quá đáng.



Đầu tiên là tài nguyên, đương nhiên rồi Long đang cần tài nguyên rất nhiều tại nguyên, hắn phân công xuống cho các quý tộc cung cấp tài một lượng tài nguyên cố định hàng tháng cho mình đương nhiên sẽ không lấy miễn phí hắn sẽ bỏ tiền ra mua. Thậm chí để tiết kiệm Long còn yêu cầu bọn hắn sơ chế nguyên liệu thô trước khi giao tới, Long còn cung cấp cả thiết kế của động cơ hơi nước đời đầu để bọn hắn có thể tăng sản lượng.

Không có cách máy đào hoạt động bằng cơm khiến Long rớt nước mắt.

Yêu cầu thứ hai cũng không phải cái gì đặc biệt, Long muốn đám quý tộc này xây dựng lại đường xá mặc dù đường xá hiện tại đã đủ để đáp ứng nhu cầu của bọn hắn nhưng với Long thì còn rất thô sơ, nhìn cách hắn phải từ bỏ một bộ phận lãnh địa hầu tước để biết giao thông của thời đại này đáng thương tới mức nào, hiện tại khu vực phía tây không có sông làm tuyến đường vận chuyện Long không còn cách nào khác phải yêu cầu các quý tộc phía tây mở rộng đường cái của mình.

Chỉ có như vậy không ảnh hướng tới lợi ích của bọn hắn, nhưng không phải tất cả quý tộc đều an phận án binh bất động vẫn còn vài tên không biết sống c·hết. Đương nhiên Long không đem quân đi xử lý bọn hắn, dù thế nào thế giới này quý tộc cũng là một quần thể lớn có những quy tắc vẫn phải tuân thủ chỉ vì không hải lòng mà màng quân đánh người ta sau này Long sẽ rất khó sống, bất quá nếu bọn hắn đột nhiên c·hết bất đắc kỳ tử thì không ai nói gì được.

Mọi người đều biết là ai làm nhưng chỉ cần không có bằng chứng như vậy mọi thứ đều có thể nói được, dù sao nếu không đưa lên mặt bàn liền xem như không các quý tộc khác cũng rất biết điều không có ai nhảy ra đòi công đạo.

….

Doanh địa!

Nơi này vẫn rất bình thường tựa như không bị c·hiến t·ranh ảnh hưởng tới, nhưng trong đêm tối một mối nguy đang dần tiếp cận doanh địa.

Trong bóng đêm những bóng đen từ phía bắc đang dần tiếp cận, bọn hắn ẩn mình từng bước áp sát, bước chân của bọn hắn phi thường nhỏ gần như không thể nghe thấy. Rất nhanh bọn hắn đã tiếp cận phạm vị tầm bắn của súng nhưng lại không có bất kỳ tiếng súng nào vang lên.

Một tháp canh gần đó lính canh đột nhiên cảm thấy được có thứ gì đó đang hoạt động ngoài kia khiến hắn đưa ánh mắt nghi ngờ về phía đó, bất quá những gì hắn thấy lại là một mũi tên nhọn xuất hiện xuyên thẳng vào ngực của hắn.

Sau đó là một loạt mũi tên khác cắm lên người, lính canh trực tiếp ngã xuống không có bất kỳ phản ứng nào.

Dưới màn đêm những bóng đen chạy bằng bốn chân vượt qua tháp canh với tốc độ không tưởng, bọn hắn rất nhanh đã tiếp cận tường doanh địa sau đó tiếng súng vang lên kèm theo là tiếng kẻng báo động doanh địa bị t·ấn c·ông.