Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pháp Sư Harry Truyện

Chương 496 : Không Đề




Chương 496 : Không Đề

" Harry Skycrus? Tiền bối ngươi nói người kia chính là Harry Skycrus tiền bối một trong hai đại truyền kỳ của Học viện chúng ta cùng với Karani tiền bối hay sao? "

Người Học sinh trẻ tuổi kinh ngạc kêu lên một tiếng.

" Đúng rồi! Chính là hắn đó! "

Học sinh lớn tuổi gật đầu xác nhận.

Sau khi Karani cùng với Harry lần lượt tốt nghiệp ở độ tuổi hai mươi và mười bảy thì bọn họ đã trở nên rất là nổi tiếng ở trong Học viện Goslim, hầu như không ai ở trong Học viện là không có biết tới bọn họ, một số Học sinh trẻ tuổi còn coi hai người như là truyền kỳ để noi theo nữa.

Nếu xét về phương diện này thì Harry còn nổi tiếng hơn Karani một chút, bởi vì Karani sau khi tốt nghiệp thì đã rời khỏi Học viện để đi lịch luyện hơn hai năm rồi chưa quay về, còn Harry tuy là cũng rời khỏi Học viện để đi học chỗ khác nhưng thỉnh thoảng thì vẫn có trở về đảm nhận cái công việc của một trợ giảng, giảng bài cho Học sinh lớp dưới.

" Không nghĩ tới là ngày hôm nay ta lại có cơ hội có thể gặp gỡ được Harry Skycrus tiền bối như vậy thật sự đúng là may mắn mà! " Người Học sinh trẻ tuổi nói : " Nhưng mà thái độ của tiền bối hắn nói chuyện với chúng ta có phải hơi lạnh nhạt rồi hay không? Không được vui vẻ như người ta đồn đại! "

" Ngươi đừng có nói bậy bạ! " Học sinh lớn tuổi hơn nghe vậy phản bác nói : " Bình thường khi nói chuyện với chúng ta thái độ của Harry tiền bối rất tốt, ta nghĩ là ngày hôm nay sở dĩ thái độ của hắn như vậy là bởi vì hắn đang có chuyện cần nói với Giáo sư Steve, không muốn chúng ta làm phiền đó! "

" Tiền bối ngươi nói cũng đúng! " Người Học sinh nhỏ tuổi hơn nghe vậy gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý với lời nói của Học sinh lớn tuổi hơn.

Dừng lại một chút hắn lại cất tiếng tò mò hỏi : " Không biết thật ra Harry tiền bối thật ra có cái chuyện quan trọng gì muốn nói với Giáo sư nữa? "

" Chuyện đó ngươi không cần phải quan tâm tới đâu, bất luận là Harry tiền bối dự định nói cái gì với Giáo sư Steve đó chắc chắn cũng là một cái chuyện rất quan trọng, không phải thứ mà những Học sinh bình thường như chúng ta có thể hỏi đến! " Đối với vấn đề này Học sinh lớn tuổi không tỏ vẻ gì trầm giọng nói một tiếng : " Chuyện chúng ta nên làm bây giờ là trở về nghiên cứu cái đề bài Giáo sư Steve đã gia cho chúng ta cho thật tốt, chuẩn bị lần sau nộp bài, nếu không chắc chắn sẽ bị trừ điểm đó! "

" Tiền bối ngươi nói đúng, chúng ta trở về đi thôi! " Nghe thấy những lời đó lại nhớ lại vẻ mặt nghiêm túc của Giáo sư Steve người Học sinh nhỏ tuổi hơn lập tức lên tiếng nói.



" Ừm! "

Học sinh lớn tuổi hơn gật đầu một cái rồi hai người bọn họ liền cất bước rời đi, hòa vào ở trong những Học sinh khác.

" Sư phụ, con có thể xin người ít phút được hay không? "

Trở lại với Harry, sau khi bước vào trong phòng học thì hắn cất tiếng nói với Giáo sư Steve một tiếng.

" Harry đấy à, ngươi đến tìm ta có chuyện gì? "

Giáo sư Steve đang thu dọn dụng cụ dạy học của mình nghe thấy tiếng nói của Harry thì ngẩng đầu lên hỏi.

" Con có một chuyện muốn nói cho Sư phụ biết, là chuyện rất quan trọng! " Harry trả lời một tiếng nói, không quên nhấn mạnh độ trọng yếu trong lới nói của bản thân.

" Ngươi có chuyện quan trọng muốn nói cho ta biết? " Giáo sư Steve nhíu mày một cái tiếp theo đó nói : " Trùng hợp thật ta cũng đang có chuyện muốn đi tìm ngươi để nói đây! "

" Sư phụ cũng đang có chuyện muốn tìm con nói? "

Harry nghe vậy không giấu nổi sự kinh ngạc kêu lên một tiếng.

" Không sai! Sáng ngày hôm nay ta vừa mới nhận được hai cái thông tin quan trọng có liên quan đến ngươi, ta vốn muốn đợi sau khi tiết học kết thúc sẽ đi tìm ngươi để nói, không ngờ tới là bây giờ ngươi đã đến tìm ta rồi! " Giáo sư Steve trầm giọng nói : " Vừa hay đỡ mất công của ta! "

" Như vậy sao? Không biết thật ra đó là chuyện quan trọng gì vậy, Sư phụ có thể nói cho con biết hay không? " Harry nghe vậy kêu lên một tiếng.



" Cái này sao? Ngươi đừng có gấp gáp như vậy, chuyện ta muốn nói với ngươi nói ra rất là dài, không tiện nói ở đây, bây giờ cũng tới giờ ăn trưa rồi chi bằng hai người chúng ta tìm một chỗ nào đó vừa ăn vừa nói đi có được không? " Giáo sư Steve ngẩng đầu nhìn trời một cái rồi nói.

" Được rồi, như vậy cứ làm như lời Sư phụ nói đi, chúng ta đi tìm một nơi nào đó yên tĩnh vừa ăn vừa nói! " Đối diện với lời Sư phụ nói ra Harry cũng không có phản đối gật đầu một cái nói.

" Ừ! Đi thôi! "

Giáo sư Steve nói một tiếng sau đó vung tay lên tất cả những dụng cụ dạy học trước mặt lập tức biến mất không còn dấu vết.

Harry đương nhiên biết là tất cả bọn chúng đều đã bị dịch chuyển về văn phòng làm việc của Sư phụ mình.

Hắn không nói tiếng nào cùng với Giáo sư Steve bước ra bên ngoài phòng học.

Chỗ Giáo sư Steve cùng với Harry lựa chọn để dùng bữa là một cái quán ăn nằm ở một nơi khá vắng vẻ, nhưng món ăn thì cũng khá ngon, phục vụ cũng tốt nữa.

Vừa trông thấy hai người tiến vào người phục vụ liền nhiệt tình bước đến dẫn bọn họ vào bên trong một cái phòng ăn yên tĩnh nhất trong quán, ân cần hỏi thăm bọn họ muốn ăn cái gì.

Giáo sư Steve xem qua thực đơn chọn ra mấy món cả ông ta và Harry đều thích ăn báo cho nhân viên phục vụ, rồi bảo hắn ra ngoài thay bọn họ gọi món.

Nhân viên phục vụ ngay lập tức làm theo.

Tốc độ chế biến thức ăn của quán ăn này khá là nhanh, chỉ mất hơn mười phút một chút là những món ăn Giáo sư Steve vừa gọi đã được dọn lên bàn.

Giáo sư Steve cùng với Harry bắt đầu dùng bữa.



" Sư phụ bây giờ đã người có thể nói cho con nghe thật ra người có chuyện quan trọng gì muốn tìm con rồi chứ? "

Sau một lát khi đã ăn xong những món ăn trên bàn Harry mới nhìn Giáo sư Steve hỏi.

" Đương nhiên! "

Giáo sư Steve đặt dụng cụ ăn uống trên tay xuống nhìn Harry nói : " Ngày hôm nay ta muốn đi tìm ngươi là vì có hai chuyện muốn nói. Chuyện thứ nhất có liên quan đến việc ngươi muốn chế tạo v·ũ k·hí chia sẻ linh hồn với mình, ta vừa mới nhận được tin tức có một cái nhân vật thần bí ở Biển Vô Tận đem theo một trong những loại tài liệu chính để luyện chế Vô Hình Châm là tơ của Băng Tằm ngàn năm đến một chi nhánh của Tinh Hải Thương Hội để bán! "

" Cái gì? "

Harry nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng, hắn không thể nào ngờ được điều mà Sư phụ mình muốn nói lại chính là điều này.

Nhìn thấy vẻ kinh ngạc ở trên mặt Đệ tử lúc ban đầu Giáo sư Steve không có để ý lắm, chỉ cho là Harry bất ngờ với tin tức mình vừa nói cho nên mới lộ ra vẻ mặt như vậy.

" Chẳng lẽ là.... "

Nhưng sau một lúc quan sát thì Giáo sư Steve mới nhận ra là không phải như vậy, trong lòng âm thầm lẩm bẩm một câu rồi nhìn Harry hỏi : " Harry ta nhìn vẻ mặt ngươi như vậy không lẽ ngươi đã biết tin tức này rồi? "

" Đúng như vậy! " Harry cũng không có che giấu trực tiếp gật đầu thừa nhận nói : " Sư phụ con quả thật đã biết được tin tức có người đem tơ tằm của Băng Tằm ngàn năm đến để bán ở phân bộ Tinh Hải Thương Hội thông qua Kilius, đó cũng là việc mà con đang muốn nói với người! "

Nói đến đây Harry nhìn Giáo sư Steve nghi hoặc hỏi : " Sư phụ thật ra là ai đã đem tin tức này nói cho người biết vậy? "

Khó trách Harry lại nghi hoặc như vậy, việc tơ tằm của Băng Tằm ngàn năm xuất hiện hắn chỉ mới được Kilius thông báo lúc nãy thôi, không ngờ Sư phụ của hắn đã biết rồi.

Hơn nữa nghe giọng nói của ông ấy thì thời gian ông ấy biết được còn sớm hơn Harry không ít nữa, việc này đúng thật là kỳ lạ bởi phải biết rằng thân phận của Kilius là cậu chủ của Tinh Hải Thương Hội, thông tin của hắn có thể nói là thông tin nội bộ không những chính xác mà còn rất nhanh.

Vậy làm sao mà Sư phụ Harry lại có được thông tin trước Kilius chứ?