Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ngũ Đại Tiên Gia, Từ Kế Thừa Thổ Địa Miếu Bắt Đầu Quật Khởi

Chương 129: Nhìn Thấy Cát Cát Hầu Vương Bi Phẫn Biểu Lộ




Chương 129: Nhìn Thấy Cát Cát Hầu Vương Bi Phẫn Biểu Lộ

Nhưng nhìn thấy biểu hiện bi phẫn của Cát Cát Hầu Vương, Nhạc Xuyên ho khan một cái.

“Bọn chúng ăn liền ăn đi, ngươi cứ nói số, ta sẽ tính tiền. Tất cả tổn thất đều tính cho ta. Mặt khác, cho ngươi thêm một viên gạch. Đồng, khắc chữ!”

Nghe nói như thế, Cát Cát Hầu Vương ngay lập tức từ giận dữ chuyển sang vui vẻ.

Chỉ là niềm vui đó quá rõ ràng, vội vàng vuốt vuốt mặt, cố gắng giữ lại nụ cười.

Cát Cát Hầu Vương tìm Kim Thiềm để kết toán tiền hàng, sau đó chọn mua một số vật tư, thật hào hứng trở về.

Kim Thiềm liếc mắt, nuốt đồng tiền vừa phun ra trở lại vào bụng.

Hấp thu luyện hóa 1000 công đức chi lực, Kim Thiềm có một kỹ năng đặc biệt, đó chính là có thể nuốt vào bụng cất giữ vật phẩm.

Năng lực này chỉ có thể nuốt vào các vật phẩm kim loại nhỏ, mà kích thước không được vượt quá yết hầu.

Nói trắng ra là, chỉ có thể là tiền lỗ vuông lớn nhỏ.

Điểm tốt duy nhất là không cần không gian hạn chế.

Ít nhất cho tới bây giờ, chưa từng nghe Kim Thiềm nói ăn không tiêu.

Chỉ là, Kim Thiềm cảm thấy Cát Cát Hầu Vương có chút ăn no rửng mỡ đến hoảng.



“Có mao bệnh! Để cho ta phun ra lại ăn trở về! Sớm biết vậy thì đã trực tiếp đi lấy hàng không tốt.”

Nghe nói như thế, Nhạc Xuyên trong lòng có chút kinh ngạc.

Kim Thiềm lại có loại giác ngộ này, mà chính mình chưa từng dạy nó về tài chính.

“Ngươi nói không sai, nhưng con khỉ không nhìn thấy tiền thật, nó trong lòng không nỡ. Đừng cùng nó chấp nhặt.”

Con khỉ này, nếu nói nó đần thì nó vẫn rất thông minh.

Nhưng nếu bảo nó thông minh, thì lại không thể hiểu được đạo lý này.

Nó sẽ không đếm xem, còn luôn nói Kim Thiềm tính sai, tính toán một lần lại một lần.

Trong lúc bán hàng, Kim Thiềm nói ba cái tiền thêm bốn cái tiền, tương đương bảy cái tiền.

Con khỉ nhớ kỹ.

Nhưng khi mua hàng, Kim Thiềm nói bốn cái tiền thêm ba cái tiền, tương đương bảy cái tiền.

Con khỉ lại không thể phản đối.

Bởi vì đã ầm ĩ nửa ngày.



Thật muốn cùng nó nói, không cần lấy tiền, trực tiếp đi hóa đơn nhận hàng đi, Cát Cát Hầu Vương khẳng định sẽ cảm thấy bị lừa.

Mà lại bị lừa hai lần.

Nhạc Xuyên không tiếp tục quan tâm đến sự bực tức của Kim Thiềm, mà phát ra thần niệm, thuận miệng hồ lô tham tiến vào, quan sát Mã Phong tinh quái nhà mới.

Trong không gian nhỏ bé, đàn ong đến ong đi, có cảm giác như nước chảy.

Trên mặt đất đã tạo dựng nền tảng, từng tầng từng tầng được xây dựng lên, tổ ong mới bắt đầu hình thành.

Cảm nhận được Nhạc Xuyên tiến vào, Mã Phong Nữ Vương lập tức nói: “Cảm tạ Thổ Địa Công quà tặng.”

Thanh âm vẫn như cũ bén nhọn, nhưng có thể cảm nhận được niềm vui không thể che giấu.

“Ách...... Ngươi nói là vỏ cây?”

Mã Phong Nữ Vương lập tức trả lời: “Đúng vậy a! Nhất định là Thổ Địa Công biết ta đang tìm kiếm vật liệu hiếm để xây tổ, cho nên đã để bọn chúng đưa tới. Thổ Địa Công, ngài thật tốt.”

Cái gì cùng cái gì a?

Nhạc Xuyên không hiểu ra sao.

Nhưng nhìn thấy đàn ong thợ bận rộn, Nhạc Xuyên cũng dần hiểu ra.



Mã Phong và ong mật có thói quen ăn khác nhau, phương thức xây tổ cũng không giống nhau.

Ong mật hút chất mật, có thể thông qua tuyến thể bài tiết sáp ong, coi đó là vật liệu chế tác tổ ong.

Mã Phong thì không có tuyến thể này, cũng không thể bài tiết sáp ong, cho nên nó chỉ có thể sử dụng vật liệu khác.

Ví dụ như cỏ cây sợi.

Mã Phong thu thập gỗ mục cùng vỏ cây, không ngừng nhấm nuốt, hình thành loại bột giấy sền sệt.

Tổ ong được xây dựng từ những vật liệu này, xám xịt, mấp mô, trông xấu xí.

Mã Phong Nữ Vương cảm thấy, những vật liệu bẩn thỉu đó căn bản không xứng với không gian trong trẻo như vậy.

Nó đã ra lệnh cho đàn ong thợ đi tìm kiếm những vật liệu gỗ có mùi thơm.

Nhưng bọn chúng loay hoay mãi mà không thu hoạch được gì.

Vừa lúc đó, Cát Cát Hầu Vương tới.

Đỗ Trọng da là dược liệu, tự nhiên mang theo mùi thơm, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của Nữ Vương.

Mã Phong nhanh chóng truyền đạt thông tin, đàn ong thợ liền dốc sức thu thập, đem một đống lớn vật liệu gỗ gặm sạch sẽ.

Chúng thật sự coi Thổ Địa Miếu như nhà của mình, Thổ Địa Công, không phải chính là người thân của chúng sao!

Nhận thức được ngọn nguồn của sự việc, Nhạc Xuyên chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, phải theo dòng sự việc mà nhận lãnh cái danh hiệu người tốt này.